Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

Bài thơ yêu thích thời SV

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Có bao giờ em về được mùa đông?
Câu hát cũ chìm dần trong nỗi nhớ
Suốt đời kiếm tìm, sao còn bỡ ngỡ
Em, mùa đông, những mảnh vỡ cuộc đời.

Heo may xưa buốt lạnh đến tê người
Em chạy trốn như gió lùa cỏ dại
Một mình anh giữa mùa đông tê tái
Nhưng cũng chẳng bao giờ về được mùa đông.

Anh chỉ muốn mình là bờ của dòng sông
Em, nước trong, bổng trở thành băng giá
Ôi, mùa đông sao mà em nghiệt ngã
Để phù sa anh chẳng thể lở hay bồi.

Em vẫn đi xuyên suốt cuộc đời
Vậy mà anh chẳng thể nào nắm bắt
Dạo phố cùng em dẫu nắm tay rất chặt
Mùa đông ào về, mùa đông lại cuốn đi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét